Cùng nhau bước
lên đồi Tùng Nguyên
Rồi cùng
nhau vui sống ấm êm
Đây đoàn ta
từ muôn phương sum họp một nhà
Rồi ngày mai
đem sức ta đắp xây sơn hà
Văng vẳng đâu đây điệu nhạc của rừng
Tùng Nguyên năm 1967, hình ảnh các trại sinh, vai mang balô , lung khòm xuống để
lấy thăng bằng leo dóc, đang đi từ từ sắp hàng vào trại trong không khí lành lạnh
của núi đồi Đà Lạt. Năm nay, hẳn là các trại sinh ngành Thiếu Nam Hướng Đạo hết
sức ngạc nhiên lẩn thích thú khi thấy trong đoàn trại sinh có bóng dáng của những
người Nữ Hướng Đạo. “Chắc là…họ đi cắm trại ở đâu gần đây thôi. Nhưng ô kìa họ
cùng vào cổng trại Tùng Nguyên, ghi danh làm thủ tục, trắc nghiệm qua cổng trại và nhận
lều trại như Anh Em Thiếu của mình”. Một
vài chàng đã mĩm cười tũm tĩm. Toán Nữ H Đ được chỉ định nơi cắm lều sinh hoạt ở
một phiá gốc của rừng cây trông xuống hồ Than Thở. Đếm ra thì có 10 Nữ Tướng của
ngành Thiếu hội Nữ HĐ từ Sai gon ra tham dự trại. Lần đầu tiên rừng Tùng Nguyên
đón chào các chị em ngành Nữ Thiếu, mà cũng là lần cuối cùng, sau đó rừng Tùng
khép cửa vì lý do an ninh. Anh Chị Em đành hát
bài "Biệt Ly Rừng Tùng ơi..."
Một ngày ghi nhớ nhứt trong đời H Đ, 28 tháng 10 năm 1967, trại trường TN bắt đầu
cho đến mùng 5 tháng 11 là bế mạc. 9 ngày tôi luyện:
"Trại trường , trại trường là nơi thiên
nhiên
Núi đồi núi đồi rèn trang thanh niên
Gió reo, gió reo khúc ca triền miên
Bão bùng, bão bùng chen với nắng hiền..."
Ai
đã từng leo đồi Tùng mà không nhớ bài này..!!!!
Chúng tôi, 10 trưởng nữ, thiếu trưởng và
thiếu phó, (chỉ riêng mình mình là phụ tá thiếu trưởng, nhỏ tuổi nhất) được Các
Chị Đáp và Chị Bạch Bích (Chị Mai Liệu) chọn tham dự. Ngày ra đi Chị
Bạch Bích sắp xếp và hướng dẫn cho chúng tôi đi Đà Lạt cùng Chị bằng phi cơ
quân sự. Lần đầu tiên đi phi cơ quân sự với hai dãy ghế ngồi đâu mặt nhau cũng
lạ, nhìn gương mặt chị nào chị nấy đều hiện vẽ lo âu. "Không biết mấy ngày
trại tới đây mình có bị...hành xác..., thử thách gì... không đây? Cả 10 chị em
chúng tôi cũng đã từng kinh nghiệm qua những kỳ trại huấn luyện ngành thiếu bên
hội Nam HĐ như Trần Quốc Toản 3, 4 rồi, nhưng kỳ này...không biết ra sao đây.
Ngành Nữ
HĐ có trại huấn luyện Sơ Cấp và Trung Cấp nhưng chưa có
được trại Cao Cấp vì các Trưởng Huấn Luyện phần lớn đều là nhờ cậy các trưởng
bên Nam HĐ qua giúp nên chi lần này thay vì tổ chức trại Cao Cấp thì các Chị...đưa
chúng tôi qua thẳng Trại Huấn Luyện bằng
rừng bên Nam. Như vậy tiện
lợi vô cùng và chúng tôi học hỏi được nhiều hơn. Huấn luyện viên của Trại Tùng
Nguyên Đà Lạt gồm tất cả các Trưởng "gộc", các trưởng tinh tuý của
ngành Nam H Đ, đều
tựu về đây. Nếu không về đây đón nhận
tinh hoa của ngành trưởng thì còn tìm vào đâu được nữa. Rất nhớ và cám ơn Trưởng
Bạch Bích cùng các Trưởng Tùng Nguyên 67 đã ưu ái thương yêu dành tất cả dễ dàng,
thuận tiên cho Chị em ngành Nữ Thiếu chúng tôi được học hỏi bao điều hữu ích
trong nghề làm Trưởng tại các khóa học này. Gần 50 năm trôi qua, Trưởng nào còn,
Trưởng nào mất…xin cuối đầu tưởng niêm và ghi nhớ không quên. Xin cám ơn các đàn
Anh đàn Chị của chúng tôi.
Thời
gian ấy, mình làm phụ tá
TT cho Chị Thiếu trưởng Nguyễn Thị Hai (Tr, Niên Dallas) trong Thiếu đoàn
Lê Thị Thành, đạo Thủ Đô (Nữ HĐ). Cả hai chị em cùng được đi dự trại với 8 Trưởng
Nữ khác như Tr.Vân Anh, Tr. Minh, Tr. Tuyết, Tr.Bằng, Tr.Hữu, Tr. Huyền Vân
và... Chúng tôi chia nhau ở 2 lều, mỗi
sáng sau khi ăn sáng xong thì được phân tách ra mỗi người nhập vào với một đội bên
nam khi có sinh hoạt còn khi nào đi dự khóa học thì đi chung 1 toán Nữ. Có những ngày sinh hoạt chung trong toán nữ và được phát thức
ăn để tự nấu lấy thì vui nhộn đáo để. Khi bị chia ra sinh hoạt chung với các
Anh bên nam thì có phần rụt rè, nhút nhát hẳn ra vì…nhập gia tuỳ tục và cứ hay
bị chọc phá. Còn khi về lại nhóm nữ của mình thì…hiện nguyên hình nữ quái.
Còn
nhớ được 2 trưởng trẻ mới vào làm phụ tá huấn luyện, Trưởng Trà Anh Dũng và Trưởng
Trương trọng Trác. Hai trưởng này lại nhút nhác hơn cả chúng tôi vì bị phe nữ chọc phá
liên miên. Ngày xưa H Đ không hay dùng danh từ Trưởng để gọi các trưởng, ai cũng chỉ là Anh với Chị , trừ
lúc vào trại huấn luyện, nên lúc vào
trại đám nữ tinh quái này cứ theo gọi Trưởng Dũng, Trưởng Trác là Trưởng làm các anh ngượng ngùng vô cùng. Còn nhớ Trưởng Trác bảo:
-Các cô đừng có gọi là Trưởng nhé. Gọi
Trưởng là chửi bố Trưởng Trác đấy.
- Ồ! vậy thì tụi em gọi là gì? gọi Anh 3
Tê nghe.
Từ đó Trưởng Trương Trọng Trác có tên là
Anh Ba Tê. Có khi nhập nhằn với bánh mì ba tê nưã.
Trong kỳ trại này Trưởng Vũ Thanh Thông
làm hỏa đầu quân, quản lý lo ăn uống cho cả trại. Chúng em lại theo chọc Anh:
Vũ Thanh
Thông …
có 10 mụn
con, có 10 mụn con
Đến đồi
Tùng Nguyên,
Với 10 mụn con,
Với 10 mụn con
Ăn cơm quản
lý…
chúng vòi
càry, chúng vòi cà ry
Đớp ..hít
..tưng ..bừng…
Trưởng Thông cười: Các cô thích càry nữa à, Ừ để bố nấu cho.
Rất tiếc là không còn dịp nào gặp lại
Trưởng Thông để hát lại cho Trưởng nghe bài hát kỹ niệm xưa.
48 năm qua rồi mà văng vẳng bên tai vẫn
còn điệu nhạc chia làm 4 bè:
Rosan ca phi, Rosan ca phi, Rosan ca
phi, Í ì í i. Rosan ca phi, Rosan ca
phi, Rosan ca phi (nhỏ lần, nhỏ lần)
Bài hát (chỉ biết phiên âm và lâu quá
rồi không nhớ rõ, Trưởng nào biết xin sửa sai giùm)
Trên đồi thông, mỗi sáng sớm, mặt trời chưa lên cao, các trại sinh đã ngồi
quây quần nghe những khóa học do các Trưởng huấn luyện trao
truyền, giao lại cho đàn em, thật súc tích, thật hữu dụng và thật tình cảm
thân thương của những đàn anh đầy kinh nghiệm. Những trò chơi, tiếng reo, bài hát vui nhộn được hưởng ứng
hết lòng. Đêm lửa trại, ấm lòng người phiá trước nhưng sau lưng thì...gió lạnh
vẫn miên man buốt giá. Còn nhớ Tr. Tuyết khều mình ra tập nhảy điệu valse. Đêm lửa trại đó
hai đứa biểu diễn điệu "Dòng sông xanh" thật gan cùng mình:
“Một dòng xanh xanh
Một dòng tràn mông mênh
Một dòng nồng ý biếc...
Vũ điệu gần xong thì...dẫm nhầm cục
đá lớn nên trẹo cái chân. Thế là sau khi kết thúc vũ nữ bèn đi cà nhắc, nhưng
vui quá cũng quên kêu đau.
Những giờ nhàn rỗi, cả đám thả xuống gần bờ hồ Than Thở để ngắm cảnh, chụp hình. Trời lạnh vậy mà cũng có trại sinh nhảy dù xuống tắm hồ, và cũng có những trại sinh đi theo
chụp hình cho đám nữ tướng này. Vui thật là vui.
Chuyến thám du của đám nữ HĐ trong kỳ trại này được châm chế hết mức. Thay vì các trại sinh nam phải lội bộ bở hơi tai, đám nữ này được vận chuyển bằng xe đò tới thác Cam Ly để thi hành các mật thư, mật mã. Xong còn lại được xe chở về chợ Đà Lạt dạo chơi và mua quà đem về Saigon. Cám ơn Chị Bạch Bích và các Trưởng
Huấn Luyện đã ưu ái với chúng em.
Hợp rồi
tan, ngày kết thúc trại đã đến, thật lưu luyến không muốn rời. Trại nào cũng
ghi lại những kỹ niệm vui đuà bên nhau không thể quên, các trại sinh đua nhau
đi xin chữ ký của các trưởng và các bạn, chụp hình kỹ niệm và
rồi…
Shalom
chaverim, shalom chaverim
Shalom, shalom
Lehitraot,
lehitraot
Shalom,
shalom
Goodby
my friends, Goodby my friends,
Goodby,
Goodby
Till we meet again, till we meet again
Goodby, Goodby.
Au
revoir mes amis, Au revoir mes amis,
Au
revoir, Au revoir
Nous
nous reverrons, Nous nous reverrons
Au
revoir, Au revoir
Biệt
ly bạn đường ơi, Biệt ly bạn đường ơi
Biệt
ly, Ly biệt!
Mai
ta sẽ sum vầy, Mai ta sẽ sum vầy
Từ nay….cách xa !
Nhớ hoài bài hát với 4 thứ tiếng mà Trưởng Ba Tê đã dạy trên đồi Tùng Nguyên thuở nào. Trưởng 3 Tê ơi…từ nay…cách
xa! (xin ghi lại như 1 lời vĩnh biệt Trưởng 3 Tê)
Ước mong một ngày nào đó, về lại rừng
xưa, ngồi lạI trên nền cỏ , bên gốc cây thông già, ngắm lại Minh Nghĩa Đường để
nhớ lại…một thời….67
Mado Thu Hương
Bách Hợp Houston
(trích từ báo Liên Lạc mùa Đông 2015)