Friday, October 24, 2014

Phân Ưu Trưởng Võ Long


 Nhận được tin buồn: Trưởng Võ Long 

đã lìa rừng trưa 20 tháng 10 năm 2014 tại Dallas Texas 
Hưởng Thọ 88 tuổi 
Làng Bách Hợp Houston Thành kính chia buồn cùng gia đình Trưởng Long. 
Nguyện cầu hương hồn Trưởng Võ Long được sớm về an hưởng nơi miền Cục Lạc. 


Làng Bách Hợp Trưởng Niên Houston 
Đồng Thành Kính Phân Ưu

Monday, October 13, 2014

Điệu Múa Baloo




BALO..O..  BÙM !
“Một sói con đùa mà đi y như gấu đi ….”
Chiều Chủ Nhật đến thăm sói con của 1 ấu đoàn ở Houston, kể chuyện rừng xanh cho các em nghe và chỉ các em múa Baloo. 
Này nhé, các sói đứng thành vòng tròn, khi nào nghe Sói già hô BALOO! Thì các sói hô to BÙM! nhé, và  nhảy quây người sang phải, hai chân sụm xuống, 2 bàn chân quây ra hai bên, hai cánh tay cong lên ngang vai, bàn tay cụp xuống, ngực  bụng ưởng ra y như con gấu, đầu nghiêng qua trái, nghiên  qua phải theo từng bước đi. Nào bắt đầu nhé:     BALO..O..O!     BÙM !

MÔT SÓI CON ĐÙA MÀ ĐI Y NHƯ GẤU ĐI
NGHÊNH NGANG NHƯ GẤU BALOO TRONG NÚI TRONG RỪNG
RỒI THẤY VUI VÀ HAY NÊN ĐUA NHAU MÚA CHƠI
ĐUA NHAU BAO SÓI CON CÙNG NHAU MÚA VUI CƯỜI

Các sói con lắc lư từng bước đua nhau múa Baloo. Sói già cũng vừa đi vừa múa phía trong vòng tròn, miệng hát vang vang mà trí bay bổng vào thời xa xưa…. xưa lắm rồi, khi sói gìà mới 17, 18 tuổi.
Chuyện một buổi chiều…. Cha Ignacio Hoà, tuyên úy của Đạo Bến Nghé, vẩy 2 trưởng Nữ Hướng Đạo lại, -Cha cần các Trưởng Nữ sang coi bầy sói cho đoàn Trần Văn Hạnh và Chí Thiện, bên đó các trưởng nam đi vào quân đội hết rồi, các con đến đây vài buổi chiều để Cha tập múa Baloo, tập bài ca chính thức của sói con, học Luật rừng, Chăm ngôn v/v…để các con chuẩn bị đi dự trại Dự Bị Bằng Rừng ngành Ấu ở Thảo Cầm Viên Saigon, tháng 8/1966.
Vậy là chiều nào, hai chị em, Chị Nguyễn thị Hai, (Tr. Niên Dallas), và Vành Khuyên đều đến tập múa Baloo.
 Lần đầu tiên tập múa Baloo, - Cha ơi, con nít múa được chứ người lớn múa…kỳ quá.  - Nếu tụi con không múa đúng điệu Baloo và thuộc luật rừng thì đi qua cổng trại không được. Vậy là 3 Cha con cùng múa Baloo ..môt sói con đùa mà đi…thật là vui, thật hào hứng. Sau này khi đi trại, cùng múa Baloo với các trại sinh khác, không còn ngượng ngùng gì nữa, vì anh nào cũng phải  múa, mà còn khoái chí nữa vì mình thể hiện được cái tính trẻ con nơi mình. 
…ĐUA NHAU BAO SÓI CON CÙNG NHAU MÚA VUI CƯỜI
rồi qua thêm những lần trại huấn luyện khác, múa Baloo càng ghi đậm trong trí những hình dáng ngộ nghĩnh của các trưởng, đùa giỡn một cách vô tội vạ.
Vui thật những ngày xưa. Thời gian ơi, ước gì quây lại được.... Nhưng... ơ kìa, hiện tại mình đang vui đùa với các sói con đây mà.  Niềm vui của các em cũng là niềm vui của chính mình. Cần gì quây lại quá khứ! Niềm vui của quá khứ đã nằm sẵn trong niềm vui hiện tại rồi. Mơ về quá khứ làm gì khi mình đang có nụ cười trên môi, lòng mình đang an bình trong niềm vui cùng các sói. Mà cười thật tình, quên hết mọi thứ khi trông thấy các sói múa Baloo thật đơn sơ, thật dí dõm, ngượng nghiụ liếc liếc nhìn mình để xem phản ứng.."em múa có đúng không...? "em múa giỏi không?....
 Chiều về lòng còn vương vấn… điệu múa Baloo!
 

Một ngày làm quen, một ngày ước mơ.



(trích từ báo Liên Lạc Mùa Thu)

Nhân một lời mời của một Liên Đoàn Trưởng trong  tối tĩnh tâm, trước ngày Tuyên Hứa của một số Trưởng Niên trong làng Bách Hợp Houston, tôi đã mạnh dạn đến làm quen với Liên Đoàn và dự lể chào cờ đầu tháng.
Không gì thân thương và gợi nhớ lại các em đoàn sinh của mình, 40, 50 năm về trước. Cũng màu áo đó, cũng khăn quàng trên cổ áo, cũng nét vui tươi hồn nhiên hí hững, lăn xăng chạy nhảy cười đùa đó, làm tôi đứng xựng lại, nháy mắt liên hồi để dấu cảm xúc đang dâng trào trong tâm một trưởng già, về hưu.
Một câu hỏi lớn trong tâm trí là mình có thể làm gì cho các em đây? Mình giúp ích gì được đây? Tinh thần Hướng Đạo vẫn nồng cháy trong tim, thời giờ về hưu vẫn rỗi rảnh không trở ngại. Một tiếng nói thầm thì trong đầu “ta phải trở lại” “ta phải trở lại” trở lại với phong trào của ta, trở lại với các em.
Nhưng rồi…bao giờ cũng chữ “ nhưng” cản trở này. Dạo một vòng quanh Liên Đoàn, lòng cảm thấy thiếu thiếu cái gì mà mình không nhận ra, cũng những cái chào trưởng, cái bắt tay trái, nụ cười thân thiện , và những tiếng reo hò cười đùa trong các trò chơi của các em, nhưng vẩn thấy thiếu thiếu…… Thì ra thiếu tiếng hát, tiếng hát vang ố ồ, tiếng hát vang trời xanh, thiếu những bài ca thuở xưa mình và đoàn vẫn hay hát. Chờ mãi cũng được nghe Vui là vui quá… hay Hoan hô Anh này một cái…. Một chút mất mát, một chút thiếu vắng. Ừ nhỉ, bên này thì mình làm sao đòi hỏi các em có thể thuộc và hát nhiều bài hát như một em HĐ ở bên nhà Việt Nam! Tiếng Việt nói còn chưa sõi, ý nghĩa còn chưa rành thì vấn đề học hát tiếng Việt không phải một ngày một bữa mà thuộc lòng được. Và còn các trưởng trẻ,  nhỏ tuổi, các trưởng cũng không nói rành tiếng Việt thì làm sao có được những bài hát hay, bài hát dài cuả tuổi trẻ VN. Thôi thì lần lần, hẹn với lòng là mình sẽ có dịp giúp các em tập hát những bài ca họp đoàn ngày xưa.
Vòng qua bên phòng họp các Phụ Huynh, hôm nay là ngày chào cờ đầu tháng nên rất đông đão các phụ huynh đi họp. Thật là khích lệ khi thấy được sự ủng hộ nồng nhiệt của phụ huynh trong Liên Đoàn. So sánh với đoàn ở VN ngày trước thì phụ huynh ở đây rất quan tâm đến các sinh hoạt của con em mình và họ tham gia thật nhiệt tình trong các kỳ họp, kỳ trại. Trong lúc họp, Anh Liên đoàn trưởng có kêu gọi các phụ huynh nên gia nhập phong trào Hướng Đạo để cùng sinh hoạt với con em của mình. Không khí có vẽ ngại ngùng, những nụ cười nở ra thật tươi …nhưng không có một bàn tay nào giơ lên. Còn e ngại! Còn rụt rè! Nếu có dịp?
Thấy và nhìn ra được sự ủng hộ nhiệt tình của Phụ Huynh đối với Phong Trào vì con em của mình, Vành Khuyên tôi chợt lóe lên một ý nghĩ, một ước mơ: sao mình không tập hợp các nguồn lực hăng hái này thành một đoàn thể hoạt động với các sinh hoạt đặc thù của Hướng Đạo, như một đoàn thiếu/thanh/tráng? hay gọi họ là đoàn Hướng Đạo Phụ Huynh? Họ cũng sẽ đi họp cùng giờ với các con của họ.  Mình sẽ chỉ cho họ hát các bài hát mình đã dạy cho con họ để khi về nhà, cả nhà cùng quây quần reo vang những ca khúc HĐ, giúp cho con họ mau thuộc những bài hát VN, và chỉ cho họ chơi những trò chơi HĐ hay những kỹ thuật HĐ. Phương pháp HĐ sẽ được thưc hiện ngay tại tổ ấm gia đình của họ. Như vậy là mình đem HĐ vào từng gia đình một. Gia đình đó sẽ thấy rất hạnh phúc, vui tươi trong tình hòa hợp HĐ tại gia. Và…một điều chắc chắn là những Phụ Huynh Hướng Đạo đó sẽ yêu mến phong trào và từ từ sẽ trở thành những Trưởng Hướng Đạo trong một ngày không xa. Chúng ta sẽ có một lực lượng Trưởng thật hùng hậu và vững chắc cho phong trào.
Rồi  lan man nghĩ tiếp, vậy thì trưởng đâu để hướng dẫn các sinh hoạt cho các Phụ Huynh đó? Và phải là người trưởng rành rõi tiếng Việt.  Câu trả lời là Trưởng Niên! À đúng rồi,  đây là vai trò rất thích hợp cho các Trưởng niên. Các Trưởng Niên sinh hoạt với Phụ Huynh chắc là không có trở ngại ngôn ngữ nào. Và  các Trưởng niên đã cầm đoàn ngày xưa rồi thì vấn đề ôn lại nghề trưởng không khó khăn là mấy, tài liệu trên internet ở cùng khắp và ở các Trưởng bạn. Chúng ta sẽ hướng dẫn Phụ Huynh các bài hát, các trò chơi, các nút dây, cách cứu thương v/v….và khi phu huynh học hỏi và hiểu biết cách giáo dục của HĐ bằng trò chơi, bằng bài hát thì họ sẽ hợp tác hết lòng mà cũng là niềm vui cho toàn gia đình họ luôn nữa. Biết bao thuận lợi cho các em và cho phong trào. Đây cũng là môi trường rất thích hợp cho các Trưởng niên nào vẫn còn yêu nghề trưởng của mình,  còn mong mõi phát triển phong trào (dù là gián tiếp) còn mong hát hò để trở về tuổi trẻ của mình ngày xưa, còn ham những ngày cắm trại và còn ham những tiếng cười vang trong trời xanh gió lộng. Đây cũng là cách đào tạo trưởng vững chắc cho phong trào HĐ tại hãi ngoại này và cũng là giúp cho các Trưởng niên không hoài phí nghề trưởng của mình đồng thời không cảm thấy buồn chán trong tuổi già.
Ưóc mơ đến đây thì trời đổ mưa thật to, bài hát ngày xưa vang vọng:
Trời mưa thì mặc trời mưa
Trong trong đây chúng mình cùng ca
Gặp nhau trông nhau tươi cười
mặc cho ông trời càng mưa
Trời mưa thì mặc trời mưa
Ta cứ hát bừa càng đi
Hát lên, hát lên chớ nề hà chi
Vang lừng tiếng cười
vui lên chớ nề hà chi !

Houston, 9/7/2014
Vành Khuyên Yêu Đời
Bách Hợp Houston